CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 156

Đường Nghiệp bật cười, “Nói chuyện với em thật đỡ tốn hơi. Đúng vậy,

trước đây tôi thường đến đây câu cá… đương nhiên không phải đến một
mình…” Anh biết Cát Niên có thể hiểu, cũng không giải thích gì thêm, nói
tiếp, “Chẳng bao lâu nữa chỗ này sẽ trở thành một khu resort suối nước
nóng.”

“Nơi này sao?” Cát Niên cũng hơi kinh ngạc, vùng này cô không xa lạ

gì, đi thêm hai cây số nữa cũng sẽ có một con sông, qua con sông sẽ là một
ngôi miếu nhỏ, trước đây cô từng cùng Vu Vũ tới đây xin thẻ, mà không,
phải là trộm thẻ. Lúc đó, vùng lân cận này vẫn còn rất hoang vắng. “Vật thị
nhân phi” cũng không đủ để hình dung sự biến đổi này, đến cả thành phố
cũng theo đó mà thay đổi hình dạng.

Đường Nghiệp gật đầu, “Cả khoảnh đất này là dự án do tôi đề xuất.”

Anh nói rồi lại bật cười. “Vốn định đưa em đến thử vị câu đêm, đồ câu tôi
cũng đã mang theo, nhưng xem ra không có cá rồi. Nhưng đã đến đây rồi,
hít thở chút không khí trong lành, ngắm trăng ngắm sao cũng tốt.”

Anh ngả ghế ra sau, ngắm nhìn bầu trời đêm qua lớp kính chắn gió.

Thấy Cát Niên ngồi ngẩn người, anh bèn giúp cô ngả ghế, ra ý bảo cô nằm
xuống.

Tư thế ngả người thế này khiến Cát Niên lúc đầu còn có chút không tự

nhiên, cô tập trung nhìn chằm chằm vào màn đêm ngoài cửa kính, nhìn
hoài rồi bật cười, làm gì có ngôi sao nào, trên trời chẳng có gì khác ngoài
những đám mây lúc ẩn lúc hiện.

Đường Nghiệp ngại ngùng giải thích: “Lần trước tôi tới có rất nhiều

sao… có lẽ tôi là người cổ hủ không còn thuốc chữa mất rồi.”

Cát Niên nhắm mắt nói: “Không đâu, tôi nhìn thấy rất rất nhiều sao, lại

có cả ngân hà nữa.”

“Thật sao?” Đường Nghiệp cũng học theo cô nhắm nghiền mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.