CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 169

Những lời này Hàn Thuật không nói ra.

Viện trưởng Thái đã sống hơn nửa đời người, sớm đã có mắt tinh đời,

trước kia bà còn cảm thấy bất ngờ trước tâm tư của Hàn Thuật, giờ nhìn bộ
dáng như mất hồn của anh, nghĩ kỹ lại bà cũng hiểu được tám chín phần,
vội vàng lấy điếu thuốc từ trong tay anh vứt ra ngoài xe.

“Nghe mẹ nói này Hàn Thuật, mười một năm rồi con vẫn còn si mê cô

ta như vậy? Đường đường một trang nam tử, cứ gặp cô ta là trở nên hồ đồ.
Nếu như trước kia thì cũng cho qua, nhưng giờ… Đừng nói cô ta còn đang
chưa rõ ràng với Đường Nghiệp, kể cả không có chuyện đó, còn cùng với
cô ta, lại thêm cả chuyện cũ, để bố con biết được, không phải là, không
phải là… tuyệt đối không được, thằng Nghiệp cũng không thể cùng cô ta
được…”

Viện trưởng Thái chỉ nghĩ cũng đã thấy vô cùng bất an, bên cạnh, Hàn

Thuật bị từng lời mẹ nuôi tác động, ngồi ngây ra như phỗng.

Anh tự nhủ với mình, đó là bù đắp. Nhưng mẹ nuôi lại nói, đó là “si

mê”!

Tình tiết mà anh đến nghĩ cũng không dám nghĩ đã bị lời nói có phần sợ

hãi của mẹ nuôi miêu tả một cách rành rọt, anh nắm tay Cát Niên đứng
trước mặt bố… nghĩ đến đây, ngay cả cảnh bị bố đánh cũng không còn
đáng sợ nữa, thậm chí anh còn có chút mong chờ.

Điên rồi!

“Con, con về trước đây, tối nay đông người, về muộn sợ không kịp bắt

xe.” Hàn Thuật mơ màng mở cửa xe rồi vội bước ra, một cơn gió lạnh thổi
qua, anh thấy mặt mình nóng bừng.

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.