CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 178

Hàn Thuật vừa rủa mình sớm muộn cũng chết vì thừa dinh dưỡng, vừa

chào tạm biệt bố mẹ. Anh bước tới thang máy đúng lúc một cậu thanh niên
cũng từ trong thang máy bước ra.

Mẹ anh đi theo tiễn con trai thấy vậy bèn giới thiệu: “Đây là Tiểu Tạ lái

xe cho bố con, rất chăm chỉ chịu khó. Con xách nhiều đồ thế này, chỗ đỗ xe
lại xa, vừa hay Tiểu Tạ cũng phải đợi bố con nên mẹ kêu cậu ấy lên giúp
con một tay.”

“Nhất thiết không mẹ? Con trai mẹ ăn bao nhiêu đồ dinh dưỡng thế này

lẽ nào lại yếu đến mức có chút đồ cũng không cầm được?” Hàn Thuật ngài
ngại cười nói với mẹ, nhưng anh cũng hiểu lòng bà thương con trai nên
cũng không tiện phụ ý tốt này.

Cậu tài xế trẻ tuổi nhanh nhẹn đỡ mấy gói đồ từ tay Hàn Thuật, định

cầm tất hộ anh, nhưng Hàn Thuật thấy hơi ngại nên chỉ đưa cho cậu ta một
túi, nói câu cảm ơn rồi ra ý cho mẹ quay trở vào còn mình cùng cậu tài xế
bước vào thang máy.

Nhà bố mẹ ở trên tầng cao, trong thang máy chỉ có Hàn Thuật và tài xế

Tạ. Hai người lần đầu gặp mặt, cũng chẳng có gì để nói, Hàn Thuật mỉm
cười rồi ai nấy đều đứng im lặng.

Cậu tài xế cười chất phác, khuôn mặt trông cũng khá thanh tú. Hàn

Thuật chưa từng gặp tài xế mới của bố, nhưng anh biết cách đây không lâu
viện bố anh làm vừa tiến hành cải cách nhân sự, những cương vị thông
thường như tài xế, văn thư phổ thông, lễ tân đều không dùng người trong
biên chế nữa mà đổi thành tất cả nhân viên hợp đồng tuyển từ bên ngoài.
Cậu tài xế này có lẽ cũng được tuyển từ đợt đó.

Hàn Thuật từ nhỏ đã sinh trưởng trong gia đình cán bộ, anh hiểu rất rõ

đối với một số lãnh đạo, tài xế riêng chính là người thân cận nhất. Bố anh
vốn dùng người cẩn trọng chặt chẽ, bên cạnh cũng là những người nói ít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.