CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 180

“Cậu là con trai bác Tạ Mậu Hoa… từng ấy tuổi… vậy… cậu, cậu là em

trai Tạ Cát Niên?”

Nhắc đến ba chữ “Tạ Cát Niên”, Tạ Vọng Niên liền có vẻ gượng gạo

nhưng vẫn thật thà gật đầu, “Vâng… chị tôi có tiền án, nhưng cả nhà chúng
tôi lâu nay đã không qua lại gì với chị ấy rồi, điều này chánh án Hàn cũng
biết.”

Hàn Thuật có thể hiểu vì sao Vọng Niên lo lắng như vậy, về mặt này

những người làm việc trong ngành tư pháp thận trọng hơn các đơn vị khác,
Tạ Vọng Niên sợ bối cảnh gia đình khiến mình tuột khỏi tay công việc tốt.
Nhưng lòng Hàn Thuật vẫn cảm thấy khó chịu. Tuy anh vẫn biết Cát Niên
sống một mình nuôi Phi Minh, hiếm khi qua lại với người khác, nhưng đây
là lần đầu tiên anh được biết từ chính miệng em trai cô rõ ràng xác thực
như vậy, ngay cả những người thân thiết nhất cũng đã hoàn toàn cự tuyệt
cô.

Nếu như là anh, anh sẽ sẽ chết chìm trong sự cô độc ấy.

Thế nhưng kẻ đầu sỏ gây ra tất cả những chuyện này là ai?

Vẫn còn cách bãi đỗ xe mấy chục bước nữa, Hàn Thuật bước nhanh, đột

nhiên mất đi dũng khí để người phía sau phục vụ mình, đó không phải
người lạ, đó là em ruột cô, là người cùng chung dòng máu với cô.

“Cảm ơn cậu, tôi tự cầm được rồi.”

Hàn Thuật gượng gạo nói, định lấy lại túi đồ từ tay Tạ Vọng Niên.

Vọng Niên giật mình, ngỡ mình trẻ người không hiểu chuyện, vô ý nói sai
chuyện gì, chọc giận con trai chánh án Hàn, mặt khổ sở không chịu buông
tay, ra sức lặp đi lặp lại, “Cứ để tôi, cứ để tôi.”

Cậu ta nào biết tâm trạng rối bời hoảng hốt trong lòng Hàn Thuật lúc

này. Hàn Thuật thấy Vọng Niên như vậy, cũng không buồn lấy gói đồ nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.