CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 179

làm nhiều, bác Tạ Mậu Hoa, bố Tạ Cát Niên chính là một ví dụ. Cậu tài xế
này xem ra nhiều nhất cũng chưa quá hai mươi tuổi, sao có thể được ông cụ
chọn nhỉ?

Tạ Mậu Hoa! Lòng Hàn Thuật thắt lại, anh lại nghĩ tới lời mẹ vừa mới

nói, cậu tài xế này họ gì, họ Mạc hay họ Tằng, không, anh nhớ rồi, cậu ta
họ Tạ!

Tim Hàn Thuật đập thình thịch, không trùng hợp đến như vậy chứ?

Đêm Giáng sinh nghe Đường Nghiệp nói bạn gái họ Tạ anh đã thót tim
cảnh giác, lại tự khinh mình nghi thần nghi quỷ, kết quả đúng thật chạm
mặt Tạ Cát Niên. Lần này lại họ Tạ nữa là có nghĩa gì đây?

“Cậu bao tuổi rồi?” Anh hất hàm hỏi cậu tài xế đang đứng trong góc

thang máy.

“Tôi đã hai mươi rồi!” Cậu tài xế vội vàng nhấn mạnh, lúc này thang

máy cũng đã dừng ở tầng một, Hàn Thuật đỗ xe ở bãi đỗ gần cửa lớn nhất,
cậu tài xế đi sau cách anh hai bước, vừa theo anh vừa nói, “Tôi lái xe cho
chánh án Hàn đã nửa năm rồi, đều lái rất cẩn thận.”

“Cậu tên gì?” Hàn Thuật vừa rút chìa khóa vừa hỏi.

“Tạ Vọng Niên. Thưa cậu Hàn, tôi tên Tạ Vọng Niên, chữ “Vọng” trong

“Vọng Giang lầu”, chữ “Niên” trong “Tất Niên” … Cậu cứ gọi tôi là Tiểu
Tạ, bố tôi trước đây cũng lái xe cho chánh án Hàn… ai da…”

Hàn Thuật đột ngột khựng lại khiến Tạ Vọng Niên đang bước sau anh

suýt chút nữa không kịp dừng theo, cũng may cậu nhóc này phản ứng
nhanh, lập tức đứng lại nhưng cũng không tránh khỏi ngã ngửa.

Hàn Thuật đứng lặng một hồi, vẫn chưa kịp xử lý hoàn toàn thông tin

vừa nhận được, anh quay người lại, ánh mắt cổ quái, thoáng do dự hỏi Tạ
Vọng Niên đang ngẩn mặt không hiểu gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.