CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 194

Cát Niên mím môi cười, không thèm vạch trần rõ ràng cô bé chê chiếc ô

còn lại vừa cũ vừa bẩn, chỉ khẽ nhích cán ô sang bên Phi Minh, an ủi: “Sắp
đến bến xe rồi.”

Thời tiết xấu, người đi bộ cũng ít, chiếc xe buýt vừa đi qua cũng không

đến nỗi kín mít, trong lòng cô bé chỉ biết đến diễn xuất là việc quan trọng
nhất trước mắt, đương nhiên là nôn nóng. Cô bé tròn mắt nhìn mấy chiếc xe
còn không ngừng chạy qua trước mặt, không nén nổi lẩm bẩm: “Chú Hàn
Thuật không biết đang làm gì, rõ ràng mình đã nói là tối nay biểu diễn.”

Phi Minh nói xong câu này liền quay sang liếc trộm cô Cát Niên. Cát

Niên đang cúi đầu thờ ơ rũ mấy giọt nước trên ô, mơ màng như đi vào cõi
thần tiên, dường như chẳng nghe thấy cô bé nói gì. Phi Minh thở phào nhẹ
nhõm, lại hơi thất vọng, hậm hực ngó cổ ra trông chiếc xe chuyến sau.

Bẵng đi một lúc, Phi Minh đã sắp quên luôn chuyện vừa nói mới nghe

cô Cát Niên chậm rãi hỏi: “Ờ, thế chú ấy nói thế nào?”

Phi Minh tròn mắt ngỡ ngàng, lòng thầm nghĩ phản ứng của cô chậm

thật đấy, nhưng nhắc đến chuyện này cô bé lại có tinh thần, “Tuần trước
cháu gọi điện cho chú Hàn Thuật, chú ấy lạ lắm, chẳng nói đến hay không
đến, chỉ hỏi cô có biết cháu gọi chú ấy đến không.”

“Thế à.” Cát Niên gật gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Kết thúc như vậy rõ ràng không thể khiến Phi Minh thoả mãn, cô bé cố

làm vẻ người lớn phân tích: “Cô, có phải cô không cho chú Hàn Thuật đến
không, cháu thấy chú ấy có vẻ hơi sợ cô.”

Cát Niên bật cười, “Sao thế được? Chú Hàn Thuật của cháu không đến

là vì chú ấy bận chuyện khác thôi.”

“Nhưng biểu diễn vào buổi tối, chú ấy có phải đi làm đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.