CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 220

rồi đấy thôi. Không có nhà họ Chu, cô ta chắc còn phải ở nước ngoài mà
rửa bát. Cầm được của người ta cái này thì cũng phải nhả cái kia, thế nên
mấy năm nay cô ta cũng an phận rồi, may sinh được cậu con trai, không thì
cuộc sống cũng chưa chắc đã dễ dàng. Nếu đổi lại anh là cô ta, chỉ sợ cũng
muốn giấu nhẹm chuyện Phi Minh đi, có đánh chết cũng không nói.”

Anh nhìn sang Cát Niên, dịu giọng lại nói tiếp: “Phi Minh tuy do cô ta

sinh ra, nhưng cô ta chưa nuôi nổi đứa trẻ một ngày, xem ra cũng chẳng
bằng duyên phận giữa em và con bé. Trước đã không trông chờ gì ở cô ta,
đến giờ cũng chẳng cần trông mong gì. Chuyện của phi Minh… chuyện của
Phi Minh, m cứ yên tâm, vẫn còn có anh, anh sẽ…”

Anh chưa từng ấp úng thế này bao giờ, đã khó xử lại căng thẳng, vừa e

nói quá lộ liễu khiến cô phản cảm, lại sợ quá hàm súc, cô không nghe ra
tầng ý nghĩa bên trong.

Cát Niên thật sự khá ngạc nhiên, không ngăn nổi nhìn lên Hàn Thuật,

trước ánh mặt cô, Hàn Thuật càng không biết phải nói tiếp thế nào, tay
chân gượng gạo rút ra một chiếc thẻ, nhét bừa vào tay cô.

Cát Niên bị anh làm giật nảy mình, đứng bật dậy, “Cái gì... ấy… không

cần…”

Hàn Thuật lại bốc đồng tức tối, “Lẽ nào tiền của anh bẩn hơn của

Đường Nghiệp?”

Cát Niên sợ kinh động đến y tá và các bệnh nhân khác, vội vàng nói:

“Lúc tôi đi không mang đủ tiền, cũng không mang sổ tiết kiệm, Đường tiên
sinh chỉ là đóng trước hộ thôi, ngày mai tôi sẽ trả lại anh ấy.”

Cô nói xong sắc mặt Hàn Thuật cũng dễ coi hơn một chút, thật không

ngờ ba chữ “Đường tiên sinh” vô nghĩ kia lại khiến lòng Hàn Thuật dịu
hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.