CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 231

“Người ta làm sao? Cậu mau nói đi.” Bình Phượng đâu dễ dàng bỏ qua

như thế, “không nói được chứ gì, thế mới nói mình vừa đến đã thấy tâm
trạng cậu sao tốt thế, là đang nhớ đến người ta chứ gì? Nói thật nhé, hôm
qua mình đã nhận ra ánh mắt anh ta nhìn cậu không bình thường rồi, kiểu
ánh mắt đàn ông nhìn đàn bà ấy…”

Cát Niên vội vàng “suỵt” một tiếng, cười cười cố kiềm chế bộ dạng

càng nói càng kích động của Bình Phượng, “Xin cậu đấy, chỗ này là khoa
nhi.”

Bình Phượng chỉnh đốn lại tư thế, giọng nói cũng nhỏ hơn, nhưng vẫn

kiên trì tiếp tục câu chuyện: “Có lúc mình còn nghĩ cậu thành tiên rồi,
chẳng nhìn ra đâu thất tình lục dục, nói đi cũng phải nói lại, nếu thật thành
thế còn tốt, thành gỗ đá rồi chẳng phải phiền não chuyện gì nữa, nhưng cậu
thật sự có thể như thế không? Người ta sống phải ăn đủ ngũ cốc tạp lương,
đương nhiên không tránh khỏi chữ ‘tục’, cứ lấy bây giờ mà nói, một mình
cậu nuôi một đứa bé bệnh tật, dám nói không thấy khổ không? Sự thật rõ
mười mươi rồi, cái gì không cần đến tiền? Cậu toàn nói mình không chuẩn
bị cho tương lai, mình thấy câu này phải nói cậu mới đúng… Cát Niên, rốt
cuộc cậu không giống mình, mình không chuẩn bị là vì mình không còn
cách nào khác, nhưng cậu vẫn có…”

“Thật ư?” Cát Niên cười, Bình Phượng thuyết giáo cô, cảm giác này có

chút kỳ lạ.

“Sao lại không, mình nói không nổi mấy thứ đạo lý lớn, nhưng có

những chuyện ai ai cũng hiểu, nói trắng ra thì là đàn bà phải cần có đàn
ông, lúc ngủ có người ôm, lúc xúi quẩy có người dựa dẫm, đơn giản vậy
đấy. Cậu nói xem cái tay họ Đường đấy có gì không tốt, anh ta lắm tiền,
phong mạo ngời ngời, nhìn cũng không phải người xấu, quan trọng nhất là
người ta có ý với cậu. Cậu biết đây, bọn mình đều ở trong đó ra, kiếm một
người đàn ông tử tế không phải chuyện dễ, gia cảnh thanh bạch, ai mà thèm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.