CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 240

Chỉ có Phi Minh quá đáng thương. Đứa trẻ này chưa từng được hưởng

sự quan tâm của số mệnh nhưng lại bắt buộc phải chịu đựng nỗi bất hạnh
vượt quá mức chịu đựng của cô bé. Cát Niên nghĩ như vậy, lòng lại càng
thấy buồn rầu.

“Con bé còn quá nhỏ, anh không thể đem nó đi được.” Cát Niên nói với

Vu Vũ.

Chỉ có tiếng gió thổi qua những cành cây khô đáp lại cô… và cả tiếng

bước chân rất nhẹ.

Cát Niên lập tức quay đầu lại nhìn quanh, lại là Hàn Thuật đang đứng

trên bậc thềm phía sau cách cô mấy bước.

Cô không ngờ đã muộn thế này Hàn Thuật còn xuất hiện ở bện viện,

nhưng từ thần sắc xen lẫn giữa kinh hoàng, đau đớn và xót xa của anh, Cát
Niên hiểu mình không cần giải thích gì thêm, chắc hẳn anh đã nghe tin từ
bác sĩ hoặc một y tá nào đó.

Không hiểu vì sao, trong khoảnh khắc quay lại thấy anh, Cát Niên vốn

đã bình tĩnh mặc nhiên chấp nhận cơn ác mộng lại đột nhiên xúc động
muốn khóc, có lẽ là do thất vọng, có lẽ là do sự đau khổ của anh làm tăng
thêm cảm xúc chân thật của hiện thực tàn khốc này, có lẽ chỉ mình cô đứng
trong gió quá lâu... cô vội vàng quay đầu lại bước qua anh trở lại phòng
bệnh. May mắn sao, lần này Hàn Thuật yên lặng một cách kỳ lạ.

. Bỏ việc đương nhiên không phải cô tình nguyện, nhưng hiện giờ đâu

còn cách nào khác. Bố mẹ cả đời này có lẽ sẽ không nhận cô nữa, cô không
người thân, cũng chẳng có bạn bè để nhờ vả, mà tình trạng sức khỏe của
Phi Minh bây giờ không thể không có người bên cạnh chăm sóc, cho dù có
phẫu thuật hay không, về sau chắc chắn ngày càng cần nhiều thời gian hơn
để ở bên lo liệu cho cô bé, hết lần này đến lần khác xin nghỉ ở cửa hàng
cũng không thể là biện pháp lâu dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.