CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 258

nhau có vui hay không?”

Hàn Thuật đặt đũa xuống bàn trả lời dứt khoát, “Đương nhiên!” rồi bổ

sung thêm một câu, “Chí ít con cảm thấy rất vui.”

“Ý thích nhất thời, ham muốn trước mắt, đó cũng là cái vui nông cạn.”

Bà Tôn Cẩn Linh bấm tay chồng, “Mình đừng nghĩ con trai bất trị như

thế. Hàn Thuật này, con đừng trách hai người già chúng ta sốt ruột, chị con
sinh con ở nước ngoài, bố con ngoài miệng không nói ra nhưng trong lòng
cũng hối hận, nếu như con có thể sớm ổn định, sinh con…”

Hàn Thuật thờ ơ tiếp lời, “Nếu thật có một ngày con dắt đứa bé đến

trước mặt bố mẹ, bố mẹ không được giật mình đâu đấy.”

“Con nói cái gì?”

Thấy bố mẹ cùng sững người, Hàn Thuật mới hối hận đã lỡ lời. Vừa

thăm dò một chút trong lòng anh đã thấy không yên, xem ra vẫn nên quay
lại kế sách cũ, đầu tiên cứ đặt ông cụ qua một bên, thuyết phục mẹ xong rồi
tính. Anh liền cười hì hì, “Là con nói, đợi bố mẹ nghỉ hưu rồi, con thật đem
cháu nội đến vứt cho bố mẹ, mẹ, đến lúc đó mẹ không phải phẫu thuật
nhiều nữa, bố con cũng không cần phải hội nghị xã giao nhiều nữa, ngày
ngày trông cháu nội hộ con, đến lúc đó không được kêu phiền đâu đấy.”

Anh vốn hay nói hàm hồ, mẹ anh cũng chỉ cười cho qua, không ngờ bố

anh vừa bưng bát cơm lên nghe thấy vậy liền dằn mạnh đũa xuống bàn,
“Con cũng tính toán để bố nghỉ hưu, bố nghỉ hưu có lợi gì cho con hả?”

Cơn tức giận vô cớ của bố khiến Hàn Thuật kinh ngạc, không hiểu sự

thể thế nào lại thấy mẹ không nói gì, anh cũng không dám hé răng nữa, cúi
đầu và cơm. Bàn ăn bỗng chốc trầm xuống, không ai nói thêm câu gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.