CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 300

Cát Niên không quay đầu lại, giọng hơi là lạ, “Cái này còn phải hỏi sao?

Cái con bé ngốc nay.”

Nhưng Phi Minh vẫn chưa chịu thôi, lại hỏi tiếp: “Vậy vì sao hai người

lại thích cháu?”

“Vì cháu là cô bé đáng yêu nhất, chúng ta tại sao có thể không thích

cháu được?” Hàn thuật cười đáp.

“Thế còn cô?”

Cát Niên quay đầu lại, cũng cố nở nụ cười “Vì cháu là người thân nhất

của cô.”

Phi Minh gật gật đầu, tuy cô bé không nói gì thêm nhưng Hàn Thuật và

Cát Niên không hẹn mà cùng nhận ra vẻ thất vọng trên gương mặt đã gầy
sọp vì bệnh tật giày vò. Hai người chưa từng hoài nghi sự yêu quý xuất
phát từ đáy lòng mình dành cho Phi Minh, hai người nguyện hái cả sao trên
trời nếu điều đó giúp cô bé vui, giúp bệnh của cô bé mau khỏi, nhưng hai
người đều không biết, rốt cuộc cô bé này đang tìm kiếm một câu trả lời thế
nào.

Phi Minh đã ngủ rất say, thời gian cô bé rơi vào hôn mê càng ngày càng

dài. Rất nhiều lần, cô bé ngủ quá lâu, tay chân đều lạnh ngắt khiến Cát
Niên đang chăm sóc bên cạnh bất giác nảy sinh một ý nghĩ đáng sợ. Cát
Niên vốn vẫn lo nghĩ nhiều chuyện nhưng giờ cũng đã bắt đầu trông chờ
cuộc phẫu thuật này. Bắt buộc phải có một cuộc phẫu thuật giúp cô giữ lại
Phi Minh, dù cho sau phẫu thuật có để lại di chứng, chí ít cô bé vẫn ở lại
bên cô, cô thật sự không còn gì để mất nữa.

Hàn Thuật nhìn Cát Niên hồi lâu ngồi lặng đi như tượng bên giường Phi

Minh, dường như sức sống của cô cũng đang dần yếu đi theo cô bé. Anh
cũng muốn nói gì đó để an ủi cô, nhưng cô là người dễ đoán được lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.