CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 299

bé. Sau một thời gian nằm viện điều trị, mu bàn tay Phi Minh đã kín mít vết
kim châm, cơ bản đã chẳng còn tĩnh mạch nào có thể cắm nổi kim nữa, y tá
loay hoay hồi lâu cuối cùng đành đâm kim truyền vào mặt trong cổ tay trái
của cô bé.

Mặt trong cổ tay là một trong những vùng da nhẵn mịn nhất trên cơ thể,

Cát Niên có thể tượng tượng ra mũi kim thô kệch kia đâm xuống đó sẽ đau
dường nào, cô quay đầu đi không dám nhìn tiếp, từng thớ thịt từng giác
quan trên cơ thể cô đều như thắt lại. Phi Minh không kêu một tiếng, cô bé
nằm trên giường nhìn từng động tác của cô y tá như thể cánh tay kia là của
người khác, ánh mắt cô bé vô tình lướt qua Hàn Thuật, lúc này khuôn mặt
xanh xao mới tươi tỉnh lên một chút. Đau đớn cũng là một thứ có thể quen.

Đợi y tá đi khỏi, Hàn Thuật ngồi xuống bên Phi Minh, anh nói: “Hồi

nhỏ chú Hàn Thuật sợ nhất là bị kim tiêm, không giỏi như Phi Minh bây
giờ đâu, Phi Minh ngoan thật, cố chịu một thời gian nữa, khỏi bệnh rồi chú
Hàn Thuật sẽ đưa cháu đi rất nhiều nơi thú vị.”

Phi Minh nói lại: “Chú Hàn Thuật, nhìn chú gầy đi rồi, giống cô cháu

vậy.”

Cô bé vừa nói dứt lời, bên phía Cát Niên liền có tiếng cử động khẽ, Hàn

Thuật quay lại đã thấy cô quay lưng về phía hai chú cháu, chăm chú sắp
xếp đồ đạc.

Hàn Thuật tiếp tục nựng Phi Minh, “Đấy là vì chú và cô cháu lo cho

cháu đấy. Đợi cháu khỏe lại rồi hai chúng ta cũng sẽ béo trở lại.”

Anh phồng má định chọc cho Phi Minh vui.

Phi Minh nhắm mắt lại, tiếng thở gấp mà nông, khi mọi người đều nghĩ

cô bé đã ngủ, Phi Minh mới thì thầm nói: “Cô, chú Hàn Thuật, hai người
thật sự thích cháu sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.