CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 359

nghe thấy “ông bác ruột” đang réo ầm bên bàn ăn, anh đành tạm thời quên
đi thân phận “khách” không mời mà đến của mình, lén lút gắp một miếng
cá bỏ vào miệng, hệt như ở nhà trước khi ăn cơm vẫn thường bốc trộm thức
ăn của mẹ, lại còn oang oang không biết xấu hổ với Phi Minh: “Chú nếm
thử trước xem món sở trường của cô cháu thế nào.”

Phi Minh chớp chớp mắt nhìn Hàn Thuật, nghiêm túc hỏi: “Thế nào ạ?.”

Nói thật, tài nghệ nấu nướng của Cát Niên cũng chỉ tầm tầm, nếu là lúc

bình thường, theo thang điểm khắt khe của Hàn Thuật chỉ đáng được 6/10,
cứ lấy con cá hấp này mà nói, lửa hơi quá một chút là vị cũng nhạt đi ngay.
Nhưng xét trên mức độ đói của Hàn Thuật bây giờ và suy xét nhân tố tình
người, anh vẫn rất hào phóng gật gù.

Thấy anh như vậy, Phi Minh cũng không nhịn nổi thò đũa ra, vừa ăn

vừa nói: “Vốn dĩ cháu cứ nghĩ hôm nay không cần ăn thức ăn cô làm nữa,
chú Nghiệp đã nói mời cô và cháu cùng chú ấy đón Tết, đáng tiếc là chú ấy
lại không tới.”

Hàn Thuật nghe Phi Minh dùng giọng điệu thân mật bàn chuyện Đường

Nghiệp, trong lòng bất giác không vui, anh suy nghĩ một giây rồi lại giảo
hoạt định moi móc thông tin từ miệng cô bé con: “Cô cháu đã nói chuyện
với cháu về chú Đường Nghiệp chưa?.”

Phi Minh gẩy chiếc xương cá, một lúc sau mới nhớ ra gật gật đầu, “Nói

rất nhiều lần rồi ạ.”

“Nói cái gì?” Hàn Thuật vội vàng hỏi dồn.

“Nói về truyện chú Đường Nghiệp tặng cháu, với truyện chú ấy đọc cho

cháu.”

“Thế à.” Hàn Thuật bất giác có chút thất vọng, nhưng cũng tự cười

mình, trẻ con thì biết cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.