CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 372

Trước mũi công kích thế này, Hàn Thuật dứt khoát không buồn miễn

cưỡng xã giao với cô nữa, sự đáng ghét của cô đã tiếp thêm dũng khí cho
tính càn rỡ của anh, kéo vali định đi gì gì đó đều là giả cả, nói thật, hôm
nay đặt chân vào căn nhà này anh vốn đã không có ý định bước ra.

Hàn Thuật buông tay, vẻ hùng hổ phăm phăm khi nãy đã biến thành mặt

trơ mày tráo, hệt như màn đổi mặt trong kịch Tứ Xuyên.

“Anh thật không có chỗ nào để đi nữa.”

Cát Niên không ngờ anh lại nuốt lời nhanh đến vậy, nhưng cô cũng đã

có dự cảm anh sẽ diễn màn này nên mới mở lời trước bày ra cảnh vừa rồi,
hy vọng anh sẽ hiểu ý mà tự động ra về. Cô không thể nào giữ Hàn Thuật ở
lại qua đêm ở đây. Bất kể suy xét trên phương diện nào, về tình về lý đều
không nên, cô vốn trông đợi một người ưa thể diện như Hàn Thuật sẽ
không chịu nổi những lời bóng gió mà quay người đi thẳng, nào ngờ anh
càn rỡ lên lại chẳng màng điều gì.

“Hàn Thuật, không phải em cố ý gây khó dễ gì anh, anh đừng làm khó

em được không?” Cát Niên kiềm chế nói.

Hàn Thuật cũng ra vẻ giảng đạo lý, “Đứng trước mặt em lúc này là một

người không nhà để về, giờ này khách sạn tốt không biết chừng đã chật kín
phòng rồi, đêm 30 em lại nỡ để anh lưu lạc đầu đường xó chợ hay sao?”

“Em rất thông cảm với anh, nhưng em không còn cách nào, anh ở đây

thì còn ra thể thống gì nữa?”

Hàn Thuật vờ như không nghe thấy, cô chỉ suýt không nói anh lưu lạc

đầu đường xó chợ là việc của anh, tôi không quan tâm. Hàn Thuật cũng
không phải không hiểu muốn cô nhượng bộ cho mình ở lại là cực kỳ khó,
với tính cách của cô, dù có đổi lại là anh chàng Đường Nghiệp hiện đang
trong thời gian “nồng thắm” cũng khó mà đạt được ước nguyện. Nhưng
Hàn Thuật nghĩ, thế thì đã sao, anh chẳng phải loại người nói một câu cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.