CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 411

Rõ ràng Cát Niên cũng muốn có một câu trả lời, Phi Minh muốn đi cùng

Trần Khiết Khiết, đương nhiên cô không giữ nổi, nhưng cô chỉ muốn biết
chiều hôm đó, Phi Minh và Trần Khiết Khiết rốt cuộc đã nói những gì trong
cuộc nói chuyện ngắn ngủi ấy để đến nỗi Phi Minh lập tức đưa ra quyết
định này.

Trần Khiết Khiết nói với Cát Niên: “Tôi không lừa Phi Minh bất kỳ

chuyện gì, thậm chí tôi nói với con bé rằng tôi đã sai, tôi đã vứt bỏ nó. Con
bé nghe tôi nói xong chỉ hỏi tôi một câu.”

“Con bé hỏi vì sao cậu yêu nó?” Điều này không hề khó đoán đối với

Cát Niên, cùng một câu hỏi, Phi Minh đã hỏi cô, cũng đã hỏi Hàn Thuật,
nhưng bất kể cô trả lời thế nào, ánh mắt Phi Minh vẫn chỉ buồn bã.

Trần Khiết Khiết hơi kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu nói: “Đúng thế, con

bé đã hỏi tôi như vậy.”

“Vậy cậu trả lời thế nào?” Cát Niên đột nhiên nôn nóng chờ nghe câu

trả lời của Trần Khiết Khiết.

Trần Khiết Khiết nói: “Tôi nói với con bé, tôi cũng không biết vì sao

yêu con bé, có lẽ vốn đã chẳng có lý do, chỉ vì con bé là con gái tôi.”

Cát Niên câm lặng, dường như cô đã hiểu ra, có lẽ đây là điểm cô không

bằng Trần Khiết Khiết. Bất kể bao nhiêu năm nay cô quan tâm chăm sóc
thế nào, trước một câu hỏi đơn giản là vậy, đáp án cũng rất rõ ràng, nhưng
cô vẫn không trả lời được. Vì cô không cách nào nói với Phi Minh, rằng cô
yêu Phi Minh, Phi Minh là một phần sinh mạng của cô, nhưng tất cả những
nguyện ước ban đầu đều là vì trong đứa trẻ này có hình dáng của Vu Vũ.

Còn thứ Phi Minh cần lại là tình yêu của người mẹ không cần hỏi

nguyên do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.