CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 409

được chúng tôi.”

Trần Khiết Khiết nói: “Hàn Thuật, anh có thể đại diện Cát Niên ư? Hoặc

nói, anh có thể đại diện Phi Minh sao? Hôm nay tôi đến đây không phải chỉ
tình nguyện từ một phía. Phi Minh cần có mẹ, là con bé đã chọn tôi, con bé
đồng ý sau này sẽ sống cùng tôi, anh hiểu không?”

“Cô đang nói càn đấy à, dù gì cái miệng cũng là của cô mà. Phi Minh sẽ

cùng cô? Tôi đến xấu hổ thay cho cô đấy!” Hàn Thuật đương nhiên không
tin.

Cuộc cãi vã của hai người ngoài cửa thực ra đã lọt vào tai những người

trong phòng, Phi Minh không khóc nữa, cô bé hoang mang mở mắt, cố
gắng phân biệt tiếng của mẹ trong thế giới mơ hồ. Không cần mở miệng
nói câu nào, Cát Niên cũng đã hiểu, bởi cô không hề nhìn thấy chút oán hận
nào trên mặt Phi Minh, trên khuôn mặt ấy chỉ toát lên vẻ quyến luyến.

Thế nhưng cô vẫn nhẹ giọng hỏi cô bé: “Là thật sao?”

Phi Minh do dự một lúc rồi vẫn gật đầu, cô bé thì thầm nói: “Cô, cháu

không nỡ xa cô, nhưng cháu không phải trẻ mồ côi, cháu muốn có mẹ.
Cháu đã nói với mẹ cháu không thể đi ngay với mẹ, bởi cháu còn phải đón
Tết với cô, nếu không có cháu, cô đón Tết một mình sẽ rất cô đơn… Cháu
đã nhận lời mẹ đón Tết xong sẽ sống cùng mẹ, giờ cháu đang trong viện,
nhưng nếu sau này có thể xuất viện, cháu không muốn rời xa mẹ nữa.”

Cát Niên thẫn người nghe xong, gật gật đầu. Chính cô đã nói cần để cô

bé đưa ra lựa chọn này, cô mong Phi Minh làm được những việc cô bé
muốn làm, lựa chọn cuộc sống cô bé muốn có. Kết cục này Cát Niên đã
sớm có dự cảm. Nhưng đêm giao thừa vừa qua đi khiến cô có một ảo giác,
rằng họ sẽ bình yên sống trong mảnh sân đó, vĩnh viễn không bao giờ cách
xa. Cô vẫn luôn nói với Phi Minh, người đang sống chẳng thể nào bàn được
chuyện vĩnh viễn. Nhưng chính cô lại đã quên mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.