CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 414

Cô cũng giống Cát Niên đã từng chứng kiến cái chết, người họ yêu, dù

cho không còn toàn vẹn, chỉ cần còn sống, chỉ cần vẫn có thể sờ thấy khuôn
mặt ấy, thì chung quy ông trời vẫn để cho một cơ hội, còn tốt hơn di hận
ngăn cách vĩnh cửu giữa sống và chết.

Cuộc phẫu thuật được sắp xếp sau sáu ngày nữa. Nghe Phi Minh hết lần

này đến lần khác thỉnh cầu, cuối cùng Trần Khiết Khiết đã quyết định mùng
năm Tết sẽ đưa cô bé xuất viện đến thăm bố đẻ, cũng chính là đến thăm mộ
Vu Vũ. Về phía bệnh viện không có ngăn cản gì rõ rệt, bởi ai cũng đều
hiểu, dù cô bé đi cũng chẳng nhìn thấy gì, nhưng đây có khả năng là tâm
nguyện cuối cùng, cũng là cơ hội cuối cùng của cô bé.

Trần Khiết Khiết không hề biết mộ Vu Vũ ở đâu, vì vậy Cát Niên bắt

buộc phải dẫn đường, Phi Minh bị giới hạn về thị lực tự nhiên đi lại cũng
khó khăn, quãng đường đó lại chẳng dễ đi, vậy nên Hàn Thuật cũng xung
phong xuất hiện trong cuộc hành trình.

Thực ra, từ sau lần tìm thấy ngôi mộ khi mới ra tù, Cát Niên chưa từng

đến thăm lại mộ Vu Vũ, cô vẫn luôn từ chối tin rằng Vu Vũ đã chết, cũng
không tin anh đang nằm dưới đống đất đó, vì vậy cô cũng trốn tránh nơi
chôn cất anh theo bản năng. Lần này, có lẽ vì Hàn Thuật đã phá vỡ ảo
tưởng của cô, có lẽ vì có thêm Trần Khiết Khiết và Phi Minh, trên đường đi
cô lại thấy thanh thản một chút.

Tuy bao năm đã không quay lại nhưng chỗ này vẫn hệt như xưa, hồi ức

của Cát Niên vẫn luôn bỏ qua nơi này, nhưng cô ngạc nhiên nhận ra mình
vẫn nhớ như in từng chi tiết nhỏ trên con đường.

Ngày hôm đó mưa nhỏ, rất không tiện cho việc xuất hành, quãng đường

bắt buộc phải đi bộ hoàn toàn không quá xa nhưng họ vẫn phải đi rất lâu.

Đến trước mộ Vu Vũ, không ngoài dự liệu, ngôi mộ đã bị cỏ dại che

kín, không để ý sẽ không thể biết được dưới lớp cỏ dại ấy còn có một phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.