CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 62

Lúc này Bình Phượng đã tỉnh táo lại, lấy tay chống nửa người dậy, hỏi:

“Bao nhiêu tiền?”

“Đóng năm nghìn trước, thừa thiếu sau này tính sau.”

“Mẹ nó!” Bình Phượng nén đau chửi thề một tiếng. “Có nhầm gì không

đấy, chả trách đều nói bệnh viện các người uống máu người, có cần phải
chém ác như vậy không?”

Bà bác sĩ làm chuẩn đoán cấp cứu nghe xong liền cười nhạt: “Tiền cũng

chẳng phải thu vào túi tôi, nói thật, cô có đóng hay không đối với tôi cũng
chả tổn hại gì. Vết thương trên chân cô nếu như tới tìm thầy lang, đắp thuốc
lá, rẻ nhất cũng phải trên dưới 500 tệ, dù gì cũng chẳng đến mức chết
người, nhưng sau này đi đường tập tễnh, các cô tiếc tiền, có khi còn trở
thành người đẹp khuyết tật không chừng.”

“Bà nói cái kiểu gì thế...” Bình Phượng giận dữ, giãy giụa định ngồi

dậy. Cát Niên lập tức giữ cô lại, Bình Phượng tuy không chịu nhưng vết
thương trên chân quả thực quá nhức, có muốn làm dữ cũng không nổi, đành
cắn răng tự trách mình xui xẻo.

Vị bác sĩ thấy tình cảnh như vậy lại nói tiếp: “Xem vết thương của cô là

do người ta đâm vào có phải không, ai đâm thì đi mà tìm người đó... sao,
không bắt được gây tai nạn à?”

Cát Niên cúi đầu mặt tái xanh nhợt nhạt, Bình Phượng cũng nhất thời

không nói được gì, một lúc sau mới lôi ra cuộn tiền lúc trước nhờ Cát Niên
cất hộ, khoản tiền hôm nay cô kiếm được rồi liều mạng bảo vệ, thực ra đếm
đi đếm lại cũng không nổi 1000 tệ, cộng thêm chút tiền tích góp được, và
tất cả số tiền Cát Niên mang theo trong người, vẫn chưa đủ 2000 tệ.

Bình Phượng cầm số tiền, hai mắt dần dần tối lại, cô làm dữ gì chứ?

Bệnh viện là nơi hiện thực như vậy, cô có thể kéo dài mấy ngày, đến ngày
hôm sau cũng vẫn phải đóng tiền. Cô chẳng có chút ưu điểm nào, duy nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.