CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 78

Cảnh tượng trước mắt cuối cùng cũng khiến hai người đang ẩu đả như

trẻ con sững lại. Hàn Thuật đờ đẫn, không biết làm gì ngoài thầm ân hận,
Cát Niên cũng đứng thần người, muốn khóc không khóc nổi.

Đây chẳng giống như mớ bòng bong giữa họ bao lâu nay sao? Người

này không biết người kia muốn gì, ai cũng ra sức bướng bỉnh, không biết
nên bắt đầu thế nào, cũng không biết nên kết thúc ra sao, kết quả chỉ để lại
một đống lộn xộn, lưỡng bại câu thương.

Cuối cùng, Cát Niên mặc nhiên ngồi thụp xuống, im lặng thu nhặt đống

đồ vương vãi. Hàn Thuật cũng vội vàng ngồi xuống giúp cô. Một luồng
sáng đột nhiên rọi thẳng về phía họ khiến hai người thót tim.

“Ai đấy, đêm hôm khuya khoắt làm cái gì đấy?” Chú Tài khoác áo đứng

từ đằng xa rọi đèn hỏi, chắc tiếng động lúc nãy đã đánh thức chú.

Cát Niên đưa tay che mắt, vội vàng trả lời, “Không có việc gì đâu chú ạ,

cánh cửa tự nhiên bị hỏng, thật ngại quá, làm phiền tới chú rồi.”

Chú Tài cũng đã nhìn rõ hai người đang ngồi nhặt đồ, không hỏi gì thêm

chỉ cười ha ha, “Cát Niên à, không sao là tốt rồi, cháu con gái một mình
chú còn cứ nghĩ là bị cướp chứ, không sao là tốt.”

Nhìn chú Tài đóng cửa xong Cát Niên cũng thu dọn mấy đồ quan trọng

trong túi rồi đứng dậy. Chiếc túi này đã dùng một thời gian dài, ban nãy vì
chuyện Bình Phượng bị giày vò đến thảm hại tả tơi, giờ dây đeo cũng đứt
rồi, cô chỉ có thể ôm mọi thứ trong lòng.

Cát Niên đưa tay lau mặt, cô cũng không hiểu mình làm thế này vì cái

gì, từ trước tới nay cô không phải là người bốc đồng, hà tất phải giằng co
với anh?

Hàn Thuật đang không biết làm sao hóa giải cục diện bế tắc này, thấy

Cát Niên đưa tay lau mặt đồng thời đem bụi bẩn trên tay quệt lên quai hàm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.