CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 112

anh đã quyết định chuyện gì thì sẽ làm đến cùng, không dễ dàng bỏ cuộc, dĩ
nhiên cũng sẽ không cho phép người bên cạnh bỏ cuộc, chẳng qua. . . . . .
Chỉ có hôn nhân của bọn họ là ngoại lệ duy nhất.

Nhận thấy được sự thay đổi của người trong ngực, Lệ Dĩ Thần thở dài

một tiếng, cố gắng dời đi sự chú ý của cô: “A Cẩn, em xem bên kia kìa."

Bởi vì lúc nãy vừa mới mưa nên các dãy núi xung quang đều có mây

trắng lượn lờ giống như tiên cảnh, quả nhiên Diệp Cẩn bị cảnh đẹp thiên
nhiên ban tặng này hấp dẫn.

"Thật là đẹp."

"Đúng vậy, cho nên mới nói chuyện xấu không hẳn là không thể biến

thành chuyện tốt, giống như cơn mưa lạnh lẽo đột nhiên trút xuống này, tuy
rằng khiến thời tiết lạnh hơn nhưng lại mang đến cho chúng ta cảnh đẹp có
một không hai."

Diệp Cẩn ôm cổ Lệ Dĩ Thần, chăm chú nhìn khuôn mặt khiến cô vừa

yêu vừa hận, chia lìa ba năm nhưng lại không thể làm giảm đi sự ỷ lại của
cô đối với anh, vốn cho rằng mọi thứ đã nhạt nhòa, nhưng lúc này, khi cô
vùi ở trong ngực của anh thì giống như trở về bến cảng tránh gió ấm áp một
lần nữa, chẳng qua lần này anh có thể để cho cô lánh nạn trong bao lâu?

Diệp Cẩn cau mày, dùng sức đẩy Lệ Dĩ Thần ra, sau đó rời khỏi lồng

ngực của anh: “Em đói rồi, chúng ta trở về thôi."

Tâm tình bất định của Diệp Cẩn khiến Lệ Dĩ Thần đi theo phía sau cô

bất giác thở dài một tiếng, xem ra anh đã làm cô tổn thương nghiêm trọng
hơn rất nhiều so với anh dự đoán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.