CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 123

Tần Mục tiếp tục gãi đầu: “Tôi đi đặt vé máy bay cho cô, cô từ từ xem

đi, tôi đi trước."

"A được, vậy thì làm phiền anh rồi."

Đóng cửa lại, Diệp Cẩn nghi ngờ mở túi giấy ra, khi cô nhìn thấy đồ vật

bên trong thì sợ hết hồn, bên trong ngoại trừ giấy tờ biệt thự, bất động sản
thì còn có tấm chi phiếu một ngàn vạn.

Diệp Cẩn mở cửa gọi Tần Mục thì đã không thấy bóng dáng Tần Mục

đâu cả, không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho Lệ Dĩ Thần, tuy
nhiên gọi như thế nào thì cũng không có người trả lời.

Diệp Cẩn nhìn những thứ đồ vật có giá trên trời kia, lầm bầm lầu bầu:

“Đây là tình huống gì? Lệ Dĩ Thần đang giở trò quỷ gì vậy?"

Trong văn phòng của công ty kiến trúc Hoa Thiên, đôi mắt Lệ Dĩ Thần

không có tiêu cự nhìn cảnh vật phía ngoài cửa sổ, cho dù điện thoại trên bàn
rung liên tục nhưng anh vẫn không có ý định nghe nó.

Anh đã suy nghĩ cẩn thận một buổi tối, cuối cùng cũng đã quyết định,

nếu như không thể vẹn toàn đôi bên, vậy thì anh không thể để cho Diệp Cẩn
hi vọng, nếu như trong cơn nóng giận, cô nói hết sự thật cho Diệp Cẩn biết
thì anh thật sự không dám tưởng tượng Diệp Cẩn sẽ như thế nào, cô chỉ còn
có mẹ mình là người thân, cho dù người đó không xứng đáng làm mẹ
nhưng anh biết trong lòng Diệp Cẩn, Chu Mẫn Quân vẫn chiếm một vị trí
rất quan trọng, lúc trước khi anh biết được chuyện này thì cũng bị đả kích
đến tổn thương đầy mình, huống chi là Diệp Cẩn, rất may Lâm Mạn Thanh
kịp đã kịp thời làm cho anh tỉnh táo từ trong kích động, nếu không hậu quả
thật sự không thể tưởng tượng được.

Lệ Dĩ Thần nắm chặt quả đấm, trong miệng không ngừng nhớ tới người

mà anh không biết làm sao mới phải: “A Cẩn. . . . . . Rốt cuộc anh phải làm
sao mới không làm em bị tổn thương đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.