CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 16

"Lệ tổng, nếu không có chuyện gì khác thì tôi đi trước, chi tiết cụ thể,

Cố tổng của chúng tôi sẽ đích thân nói cho anh rõ."

Lệ Dĩ Thần giống như đang đối mặt với người xa lạ, giọng nói trầm thấp

lạnh lùng “ừ” một cái, sau đó…Không có sau đó nữa, tâm tình của Diệp
Cẩn không yên, lúc đi tới cửa thì dừng bước, đưa lưng về phía Lệ Dĩ Thần,
do dự có nên hỏi những nghi ngờ trong lòng không.

"Tại sao anh lại thu mua Hoa Thiên?"

Sau khi Diệp Cẩn nói xong, toàn bộ không gian giống như đông lại, tĩnh

lặng trong mười giây đồng hồ cho đến khi truyền đến một tiếng cười nhẹ
của Lệ Dĩ Thần.

"Em nghĩ sao? Cho rằng tôi vì em nên mới làm vậy sao? Vì muốn trả

thù cho em nên mới cưỡng chế thu mua Hoa Thiên? Diệp Cẩn, ba năm
không gặp, em vẫn ngây thơ như vậy nhưng tôi thì lại chưa quên những lời
ngày hôm qua em nói, em đã không cần tôi nữa ... Tôi cần gì phải mặt nóng
đi dán mông lạnh, vốn là muốn giúp em một lần vì nghĩ lại tình cảm vợ
chồng lúc trước, nhưng em đã không cần thì thôi."

Lời nói của Lệ Dĩ Thần giống như một lưỡi dao sắc bén cắm thẳng vào

ngực cô, đau đến mức Diệp Cẩn gần như không thở nổi, nhưng cô không
muốn để cho Lệ Dĩ Thần thấy vẻ mặt khổ sở của mình, yên lặng mấy giây,
Diệp Cẩn đột nhiên cười lên: “Từ ba năm trước, tôi đã học được cách xem
thường những vết thương mà người khác gây cho tôi, cho nên tôi chưa bao
giờ có mơ ước gì đối với những người đã làm tổn thương tôi, Lệ Dĩ Thần,
anh có thể tàn nhẫn với tôi như vậy, tôi cũng có thể không thèm để ý đến
anh, cho nên sau này gặp lại chúng ta chính là người lạ, hạng mục này tôi sẽ
nhường cho những đồng nghiệp khác làm, về sau. . . . . . Chúng ta không
cần gặp lại nhau nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.