CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 252

những năm gần đây anh vẫn duy trì khoảng cách với Lâm Mạn Thanh,
nhưng tình huống hôm nay là gì? Anh đang lừa cô sao?

Diệp Cẩn ngơ ngác đứng ở đó, cô đã không còn sức lực để suy nghĩ nữa,

mãi cho đến khi một tin nhắn nặc danh xuất hiện trên điện thoại di động của
cô lần nữa, tin nhắn này rất ngắn gọn, chỉ có mấy chữ: “Sự tự tin của cô vẫn
còn chứ?"

Diệp Cẩn nắm thật chặt điện thoại di động, tức giận nhìn đôi nam nữ

đang thân mật đi về phía bờ cát, Lâm Mạn Thanh hơi nghiêng đầu, ánh mắt
quét qua Diệp Cẩn một cái, tuy chỉ là trong thoáng chốc nhưng Diệp Cẩn có
thể cảm nhận được rõ ràng sự khiêu khích và đắc ý của cô ta, bởi vì nụ cười
của cô ta rất thỏa mãn, chỉ khi được người mình yêu đáp lại thì mới có thể
lộ ra nụ cười hạnh phúc như vậy, tại sao bọn họ có thể lừa gạt cô như thế,
Lệ Dĩ Thần, anh thật là quá đáng.

Bởi vì thời tiết đột nhiên thay đổi nên trên bờ biển lạnh lẽo gần như

không có người, trừ tiếng sóng vỗ thì cũng chỉ có tiếng pháo hoa hòa vào
đó, Lâm Mạn Thanh nâng váy, đi chân không, vui sướng nhảy nhót ở trên
bờ cát.

"Thật là đẹp, A Thần, em rất vui vẻ."

Lệ Dĩ Thần đứng ở một bên, cũng cười ôn hòa, không màng danh lợi,

anh nghĩ nếu như mọi người có thể không cần lớn lên, không cần đối mặt
với những sự thật tàn khốc, giống như khi còn bé không buồn không lo,
ngắm nhìn pháo hoa ở trên bờ biển thì tốt biết bao, nhưng nếu như cuối
cùng vẫn chỉ là nếu như, khi Diệp Cẩn đột nhiên xuất hiện trước mặt anh thì
tất cả tốt đẹp thanh thản đều biến thành nguồn gốc của ác mộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.