CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 9

"Không muốn chết thì ném cái tên đáng chết này ra ngoài cho tôi, đừng

để cho tôi nhìn thấy lão già này nữa."

Mấy tên bảo vệ bị dọa sợ, sợ ông chủ trách phạt, lập tức làm theo ý của

ông chủ, khiêng Trương Tổ Giang vứt ra ngoài.

Trương Tổ Giang phản ứng kịch liệt, chửi rủa: “Mấy người biết tôi là ai

không, dám đối xử với tôi như vậy, xem ra cái quán bar nho nhỏ này không
muốn mở cửa nữa rồi."

Lăng Tiêu cau mày: “Trương tổng của công ty kiến trúc Hoa Thiên đúng

không, làm sao bây giờ, Lăng Tiêu tôi sợ quá đi thôi, Lệ Dĩ Thần, cậu nói
mình phải làm thế nào đây, mình đắc tội với công ty kiến trúc Hoa Thiên
rồi."

Lệ Dĩ Thần liếc nhìn bạn tốt đang xem kịch hay trước mặt, sau đó lạnh

lùng nói: "Không sao, ngày mai mình sẽ làm cho công ty kiến trúc Hoa
Thiên biến thành vật của Lệ Dĩ Thần này."

Lăng Tiêu đồng tình nhìn Trương Tổ Giang sắp bị ném ra ngoài, khoát

tay chặn lại: “Người này nói là làm đấy, chúc may mắn."

"Lệ Dĩ Thần. . . . . ." Trong mơ màng, Diệp Cẩn chợt nghe thấy cái tên

vẫn giống như cơn ác mộng quấn quanh người cô nên đột nhiên tỉnh lại.

Hai cặp mắt, bốn con ngươi chạm vào nhau, giằng co trong ba giây đồng

hồ, Diệp Cẩn chợt đẩy Lệ Dĩ Thần ra: “Tránh ra."

Lệ Dĩ Thần cau mày, không đề phòng bị nên bị Diệp Cẩn đẩy lảo đảo

một chút, nhưng cũng may anh dùng cánh tay dài chống vào vách tường
nên đứng vững, Lăng Tiêu ở một bên nén cười, tò mò quan sát Diệp Cẩn.

"Vị tiểu thư này, bạn của tôi tốt bụng cứu cô, tại sao lại không cảm kích

mà làm như vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.