CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 142

18

Nếu không hứng thú lắm với lịch sử loài chó, các bạn có thể bỏ qua chương
này.

Ông chủ nhà chuyện trò rất thân mật, gần gũi với cô mình (tức bà ngoại
Elizaveta Maximovna của chúng tôi) và nói cười vui vẻ với mọi người suốt
buổi tối. Thì ra ông ấy là nhà địa chất, thường xuyên tham gia các chuyến
khảo sát, trong nhà không có thú nuôi (vì nếu có thì lấy ai chăm sóc
chúng?). Như thế càng tốt, tôi sẽ được yên – phiền phức biết bao khi đến
chơi làm khách mà trong nhà chủ léo nhéo những chú chó, chú mèo với đủ
thứ tên nghe phát chán. Hoặc phải chơi với chúng, hoặc ngược lại, phải chịu
đựng chúng, vì ở đó, chúng là “chủ nhân”. Còn ở đây chỉ có mình tôi,
chẳng phải lo lắng, đối phó gì với ai. Thật tuyệt…

Sashka gọi người cậu họ của mình bằng tên chính thức là Valentin
Igorevich, theo cách gọi kính trọng. Ông Valentin Igorevich khẳng định
rằng hôm nay mẹ và bà ngoại rất có gu thẩm mỹ trong việc chọn trang phục
dạ

tiệc. Ông ấy cũng rất khen tôi. Nếu nói cho chính xác hơn thì không phải
ông ấy khen mình tôi, mà còn khen cả giống chó Labrador. Tôi đã nói với
các bạn rồi chứ: tất cả những ai am hiểu về các giống chó đều nhất trí rằng
để làm chó dẫn đường thì không có bất cứ giống chó nào có thể qua được
giống Labrador.

Trong khi bạn bè và người thân của ông Valentin Igorevich ăn uống vui vẻ
thì tôi dán mắt vào màn hình tivi. Xin nói rằng lúc đó đài truyền hình đang
phát một chương trình hay đến mức tôi quên bẵng cả bữa tối ngon lành của
mình. Hóa ra là từ rất lâu rồi, con người đã tranh cãi về nguồn gốc của loài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.