CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 203

- Liuba! – Tiếng gọi bật ra, đanh như tiếng búa nện xuống mặt đe. Tôi sợ
quá phải nhắm nghiền mắt lại.

- Ôi trời ơi! – Người phụ nữ ôm ngực đau khổ. – Xin lỗi, tôi không biết, tôi
cứ tưởng… tôi cứ nghĩ đơn giản là cậu bé đeo kính râm chống nắng khi ra
bãi tắm thôi chứ…

- Hừ, “cứ nghĩ” với lại “cứ tưởng”, - ông khách cáu giận làu bàu với vợ, rồi
quay về phía mẹ, ông nói nhẹ nhàng: - Thôi, không sao cả, vậy thì bây giờ
món quà này chúng tôi xin dành tặng chị, xin chị hãy cầm lấy, - ông ấy
nâng hộp quà đưa về phía mẹ, - còn quà cho cậu bé, chúng tôi sẽ tính sau.

- Xin cảm ơn anh chị, nhưng mà quả là tôi không tiện lấy… Dù sao thì… -
Mẹ ấp úng.

- Chị Svetlana Sergeevna! – Ông Boris Mikhailovich ngắt lời - Đừng làm
thế, chúng tôi xin chị đừng làm thế. Chúng tôi không bao giờ mang quà về
đâu. Phải chi Liuba vợ tôi không vô tâm đến thế thì…

- Anh à, em chỉ… chẳng qua là… - người vợ tội nghiệp ấp úng, cố gắng
thanh minh, nhưng có lẽ do hoảng quá nên quên bặt những từ ngữ cần nói
ra.

- Thôi được rồi, chúng ta ra về. Lần sau nhớ để ý quan sát mọi chuyện cho
đến nơi đến chốn.

Ông Boris Mikhailovich trao hộp quà cho mẹ, đúng lúc đó, cô Tonhia kêu
lên:

- Hôm nay sinh nhật của Svetlana Sergeevna đấy!

- Ô!!! – Ông Boris Mikhailovich thốt lên kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.