CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 218

CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG

LẶNG

Toan Giác Cao

dtv-ebook.com

Chương 22: Không Làm Gì Cả

Một lần nữa Dương Mai được chứng kiến kỹ thuật lái xe của Giang

Thủy, tốc độ xe của anh lại lần nữa đổi mới nhận thức của cô.

Sau khi xuống xe, Dương Mai cảm thấy choáng váng, lung lay đi vài

bước đều do Giang Thủy đỡ.

Bên tai truyền đến thanh âm tựa cười nhạo của Giang Thủy: “Có vậy

đã không chịu được.”

Dương Mai không chút khí thế trừng anh một cái, thanh âm có chút

run rẩy: “Đỡ em.”

Giang Thủy nắm tay Dương Mai đưa cô vào nhà.

Anh cởi giày, đổi thành dép đi trong nhà, loại bình thường nhất. Nhà

anh không thừa dép nên Dương Mai trực tiếp đi vào.

Đầu óc đã thanh tỉnh một chút nhưng thân thể vẫn còn mệt mỏi, cô

dựa cả người lên tường, dáng vẻ lười nhác mười phần.

Giang Thủy đang duỗi tay đóng cửa thì tay Dương Mai vòng lên cổ

anh, đôi tay ở sau cổ anh nắm lấy nhau giống như một cái khóa.

“Gấp như vậy?” Giang Thủy cảm nhận được lực trên cổ mình, rất

nhanh quay mình về trước mặt cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.