CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 107

mặc, thay một bộ khác.

Cô thay bằng bộ quần áo mới đi mua cùng Lý Diễm, áo xanh lá mạ,

quần đùi đen, giày cũng là một đôi xăng-̣đan màu trắng có hình quả táo mới
tinh.

Lúc đang soi gương thì Giang Thủy gọi tới, xe anh đang ngừng ở giao

lộ, Dương Mai treo điện thoại liền chạy nhanh ra.

Một xe bốn người nhanh như điện chớp, trong nháy mắt liền đến

trường dạy lái xe.

Dương Mai còn chưa ăn sáng, tới trường dạy lái xe liền xuống xe

trước, tới cửa hàng ở bên ngoài mua bữa sáng, chờ cô ăn xong, Trương Tây
Tây đã ở trong sân chạy được hai vòng rồi ngừng ngay trước mặt cô, vừa
vặn thay thế cô ấy.

Vừa ngồi vào trong xe liền cảm giác không khí không đúng lắm.

Đôi tay Giang Thủy ôm ngực, cau mày không biết nhìn về nơi nào.

Trương Tây Tây ngồi phía sau rũ đầu, tâm tình hơi kém. Lâm Dương
ngược lại còn tính bình thường, chỉ an tĩnh ngồi đó, nhưng theo Dương Mai
thấy, Lâm Dương có thể an tĩnh mà ngồi, bản thân chuyện này đã là một
việc quỷ dị rồi.

Dương Mai thực thức thời không mở miệng nói chuyện, cô trầm mặc

khởi động xe, quay tay lái, dẫm chân côn, quay một vòng, thong thả đi về
hướng ngã tư.

Cô nắm tay lái rất chặt, dưới chân cũng không thoải mái, như là bị rút

gân. Cô có dự cảm sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Quả nhiên, vòng qua ngã tư đơn giản nhất cũng bị lấn vạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.