CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 166

Cô còn đang cười, không chỉ có miệng giương lên, đôi mắt cũng cong

cong.

Cô cố tình cắn cắn môi, hơi lộ ra hàm răng trắng tinh, sóng mắt lưu

chuyển, trong bóng tối lóe lên ánh sáng không giống bình thường.

Cô nói: “Anh một người đàn ông, vẫn luôn ở một mình, có thấy thật

đơn điệu tịch mịch không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.