CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 254

“Cũng không phải, chính là, chính là…”

Tiểu Hà nghèo từ, nhíu mày gãi đầu.

Dương Mai liếc mắt nhìn cô ấy một cái lại cười: “Kỳ thật chị cũng

thấy sợ, chị biết bản thân được mấy cân mấy lượng. Nhưng mà kỹ thuật lái
xe là phải luyện tập, không luyện tập sẽ vĩnh viễn không được.”

Tiểu Hà nhòm qua: “Chị rất dũng cảm.”

Dương Mai: “Bao giờ em cũng thi lấy bằng lái đi, tự mình sẽ lái xe

làm việc sẽ thuận tiện hơn.”

“Vâng.” Tiểu Hà tán đồng, “Em cũng đăng ký trường dạy lái xe kia đi,

nhưng mà nghe người ta nói xếp hàng khó lắm á. Chị, có thể giúp đỡ hay
không?”

“Được, Lý Diễm có quan hệ.”

Xe để ở bãi giữ xe của sân bay, Lý Diễm tùy thời có thể tới lấy.

Sau khi đến Hàn Quốc, Dương Mai và Tiểu Hà tìm đến khách sạn vẫn

thường trọ. Hai người phụ nữ, một gian phòng hai giường.

Dương Mai vừa ra khỏi phòng tắm, trên người trơn bóng, chỉ bọc một

tấm khăn lông dài. Vừa thấy màn cửa sổ mở liền lùi người lại nói: “Tiểu
Hà, kéo màn vào đi.”

“Vâng.”

Tiểu Hà trả lời, nhưng tiếng kéo màn vẫn chậm chạp không truyền

đến.

“Tiểu Hà?” Dương Mai che lại ngực nghiêng đầu ngó sang, lúc này

Tiểu Hà mới từ trên giường bò dậy, vẫn cầm di động mân mê, chậm rì rì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.