CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 321

rồi bổ sung một câu: “Em cũng thuận tiện.”

Giang Thủy không cho cô đáp án rõ ràng, trầm mặc lặp lại cùng một

động tác.

Dương Mai nhanh chóng quên mất đề nghị này của chính mình, đắm

chìm trong thế giới mà anh tạo ra. Nơi đó có Giang Thủy cường tráng, có
sức mạnh, ngoại trừ mồ hôi, tiếng ngâm nga, cùng với tất cả cảm giác vui
thích mà nó mang đến, trong thế giới của Dương Mai chỉ còn lại một mình
anh.

Chỉ có anh.

Toàn bộ đều là anh.

Thật lâu sau, thế giới kỳ diệu này sụp đổ. Giống như lớp da bị bong

tróc, bong ra từng mảng, mỗi một mảng bong ra đều mang đi một tia rung
động. Sau khi rung động hoàn toàn bị trừ khử, sự bình tĩnh quét đến.

Dương Mai nghỉ đủ rồi, lòng bàn tay xoa xoa rốn Giang Thủy: “Em

hỏi anh, anh từng có mấy người phụ nữ?”

Giang Thủy nói: “Vì sao hỏi cái này?”

Dương Mai: “Em muốn biết.”

Giang Thủy xoa xoa mày, thanh âm rất nhẹ: “Một hai người.”

Dương Mai nói: “Em thấy không giống.”

“… Vậy em nói giống mấy người.”

“Em không biết.” Dương Mai nói, “Nhưng em biết, khẳng định không

ít.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.