CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 372

Trước khi đi, Vạn Thục Phân gọi Giang Thủy sang một bên.

“Chuyện gì?” Giang Thủy hỏi.

“Tôi nói cái này với cậu thật hơi xấu hổ, nhưng mà hiện tại có chút …

ừm, khó khăn…” Vạn Thục Phân xoa xoa tay, ngượng ngùng xoắn xít nói,
“Trong nhà tiền không đủ dùng rồi…”

Giang Thủy thở sâu, ngữ khí thực bình tĩnh: “Ừm, tôi có tiền mặt ở

đây, chị xem đủ không.”

Nói rồi anh lấy hết tiền ra đưa cho Vạn Thục Phân. Vạn Thục Phân

nhận tiền, mặt lộ vẻ khó xử: “Còn thiếu một ít…”

Tiền đó dùng cho sinh hoạt hàng ngày hẳn là đủ rồi, Giang Thủy tạm

dừng một lát, Vạn Thục Phân liền nói: “Thật mà, tôi nghỉ việc kia rồi, tôi
không có tiền.”

“Sao lại nghỉ việc?”

“Siêu thị kia buôn bán 24 giờ, phải thường xuyên đi làm ca, tôi ăn

không tiêu.”

“…” Giang Thủy lại lần nữa thở sâu, “Thật vất vả mới tìm được công

việc này, chị nghỉ …”

Vạn Thục Phân chẳng hề để ý: “Lại tìm không phải được rồi sao.”

“Chị cho rằng công việc dễ tìm như vậy?”

Nghe xong lời này, Vạn Thục Phân như là bị đốt pháo, lập tức liền to

tiếng: “Thế nào, cậu đây là khinh thường chị dâu phải không. Tôi không có
bản lĩnh gì, nhưng bằng cấp của tôi với cậu cũng giống nhau đấy, đều là tốt
nghiệp cao trung, cậu có cái gì mà đắc ý!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.