CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 441

người khác?

Vì sao anh phải nhận tiền của phụ nữ.

Vì sao người phụ nữ này nguyện ý cho anh tiền.

Kỳ thật cũng không phải không ai nguyện ý trợ giúp anh, trên thế giới

này anh cũng không tính là người đáng thương. Ít nhất anh có thể lấp đầy
bụng, bên cạnh cũng có người làm bạn. Dù cho những người này không có
quan hệ huyết thống với anh, bọn họ vẫn dùng một trái tim bao dung chứa
chấp anh.

Mặc kệ trước kia anh đã làm ra bao nhiêu chuyện, bọn họ vẫn nuôi

nấng anh lớn lên.

Anh không hồi báo được cho họ, bây giờ sám hối đã không còn kịp

nữa.

“Ông mày đã chết rồi. Vì sao lại chết? Mày là người rõ nhất. Tao cũng

phải chết, chúng ta đều đã chết.”

“Bạch nhãn lang, bạch nhãn lang. Chúng tao nuôi lớn mày, cuối cùng

để mày hại chết chúng tao.” (Bạch nhãn lang – sói mắt trắng, ám chỉ kẻ vô
ơn, phản bội)

“Mày cứ sống đi, không được chết, tai họa để lại ngàn năm.”

“Nhưng mà mày sẽ không sống tốt được, bởi vì chúng tao đều đã chết,

sao mày còn có mặt mũi mà sống cho tốt được?”

“Ha ha, sống không bằng chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.