CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 45

Dương Mai chủ động nhắc tới: “Anh không cảm thấy tên của tôi rất

đặc biệt sao?”

Anh hẳn là giống như ngàn ngàn vạn vạn cá nhân như vậy, chờ cô tự

giới thiệu xong, liền hỏi lại một câu “Sao cô lại có cái tên như vậy”.

Giang Thủy không có. Anh không phải ngàn ngàn vạn vạn cá nhân.

Anh nhíu lông mày suy tư một chút, cuối cùng nói: “Tên của cô… Có

cái gì đặc biệt?”

Dương Mai bởi vì những lời này cong môi cười: “Phải, cũng không có

gì đặc biệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.