CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 477

Lý Vân nghiêng đầu nhìn Giang Thủy: “Sợ rồi?”

“…”

“Cậu vừa nói như thế nào?”

Giang Thủy nhìn chằm chằm xe phía trước, nó đột nhiên đổi hướng,

xoay đuôi, thoạt nhìn là một cú drift hoàn mỹ, nhưng thực tế nguy cơ quá
lớn. (Driff là một kỹ thuật trượt xe, muốn biết chi tiết mọi người sợt GG
xem clip nhé)

Anh vuốt mồ hôi: “Có phải bọn họ không muốn sống nữa không?”

Lý Vân cười, bình tĩnh nói: “Tính mạng như một sợi dây treo lơ lửng

trên đỉnh đầu. Không biết là chết hay là sống, không biết sao, quá mỹ
diệu.”

Giang Thủy nhịn không được nhìn Lý Vân một cái, người sau vẫn còn

đắm chìm trong mỹ cảm khác thường, giống như một kẻ nghiện lên cơn,
biểu tình lâng lâng.

“Có thể nhanh hơn một chút không?” Lý Vân nói, “Cậu sắp không

nhìn thấy đuôi bọn họ rồi.”

Giang Thủy dựa theo tốc độ của mình đi tiếp: “Cô nói xô vàng đầu

tiên, ở đâu?”

“Ở chỗ này.”

Giang Thủy nhíu mày: “Ở đâu?”

Lý Vân vươn tay ra, chỉ về nơi xa phía trước: “Nơi đó có người đang

chờ, cầm một món tiền lớn. Chỉ cần cậu đuổi tới đầu tiên, số tiền kia sẽ là
của cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.