CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 48

Nghe Dương Mai nói như vậy, Lý Diễm ngược lại không dám quyết

định, cô ấy thở dài một tiếng, nói: “Ai, đừng nói cái này nữa, vẫn là nghĩ
xem ăn cái gì đi.”

Lý Diễm cùng Dương Mai tới quán cà phê đối diện bờ biển, nói mấy

chuyện nhà vụn vặt, ăn ăn uống uống mất hơn hai giờ.

Sau khi từ quán cà phê đi ra, Lý Diễm nói với Dương Mai: “Tớ đưa

cậu về nhà.”

Dương Mai gật gật đầu ngồi vào trong xe, xe Lý Diễm mới vừa ra

khỏi bãi đỗ xe, Dương Mai lại nói: “Lý Diễm, cậu đưa tớ về cửa hàng đi.”

Lý Diễm quay đầu hỏi: “Sao bỗng nhiên lại muốn đến cửa hàng? Cửa

hàng của cậu không phải có Tiểu Hà trông sao.”

Dương Mai lấy di động ra, mở lịch ngày, trượt màn hình vài cái, nói:

“Mới có đợt hàng từ Hàn Quốc về, tớ đi xem sao.”

Lý Diễm cười: “Ồ, hàng mới của Hàn à, tớ đây cũng đi xem, vừa lúc

xin cậu vài món.”

Lý Diễm nói là xin, nhưng cô ấy sẽ không lấy không thật, đồ trang

điểm giá trị cũng không nhỏ, không phải là đồ có thể nhất lao vĩnh dật (một
lần vất vả, suốt đời nhàn nhã, ý là không phải đồ chỉ cần dùng 1 lần là
xong) mà thường xuyên phải thay đổi bổ sung. Lý Diễm dùng đồ trang
điểm sẽ nhờ Dương Mai mua, Dương Mai sẽ cho cô ấy giá xuất xưởng.

Hai người ở trong đống đồ trang điểm chọn chọn lựa lựa, cuối cùng

chọn ra được ít đồ vừa lòng. Cuối cùng Lý Diễm cảm thấy mỹ mãn mà về
nhà, Dương Mai cũng gói lại vài món đồ mới, đến lúc về nhà đã không còn
sớm, lúc ngồi trong xe cô đã mệt rã rời, sau khi tắm rửa ngược lại tỉnh táo
không ít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.