CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 507

Sau khi bị Nhị Hoàn Thập Tam Lang thả bồ câu (bằng với cho leo

cây), Giang Thủy lại có một tuần nhàn rỗi. Qua tuần này là chính thức bước
vào mùa thu.

Vừa lúc là cuối tháng, hôm nay Giang Thủy dậy sớm, bước đi nhẹ

nhàng ra cửa.

Vương Chấn ngắm anh một cái, ngừng tay đang làm: “Chà chà, Giang

Thủy, trang phục ngày hôm nay rất tuấn tú đấy.”

Giang Thủy đấm vào ngực Vương Chấn một quyền, nói: “Xe của anh

cho tôi mượn dùng.”

Chìa khóa xe vung ra: “Được, cầm đi.”

“Cảm ơn.”

Vương Chấn đuổi theo không kịp, ở cửa hướng ra ngoài hô to: “Cậu đi

đâu vậy!”

“…”

“Hừ, chạy rất nhanh.”

Xe Vương Chấn Giang Thủy đã lái vài lần, người xe đều hiểu biết lẫn

nhau. Rất nhanh, Giang Thủy đã tới sân bay.

Anh lấy di động ra, tiếng tút tút tút trong điện thoại vang lên —

“Tới chưa?”

“Tới rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.