CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 510

“…”

“Không phải vẫn là dạy lái xe chứ?”

“…” Phục vụ đưa thực đơn tới, Giang Thủy ngẩng đầu liếc mắt một

cái, chỉ chỉ Dương Mai, “Cô ấy chọn.”

Sau khi chọn món xong, Giang Thủy giúp Dương Mai pha một ly trà:

“Nơi này hương vị không tồi, lát nữa em ăn nhiều một chút.”

“Anh trước kia đã từng tới ăn?”

Giang Thủy gật đầu.

Dương Mai bỗng nhiên nhạy bén hỏi: “Cùng người bạn anh mượn xe

tới?”

Giang Thủy lắc đầu.

“Đó chính là cùng Bắc Kinh nữu cùng tới.”

Giang Thủy nhanh chóng phản bác: “Cô ấy không phải Bắc Kinh

nữu.”

Dương Mai nhíu mi, dù bận vẫn ung dung mà nhìn anh, trong giọng

nói đều là chế nhạo, “Còn nói không cùng nữu.”

“…” Giang Thủy muốn nói lại thôi, mặt đều nghẹn đỏ, cuối cùng bất

mãn mà nói thầm một câu, “Lại không phải tất cả phụ nữ đều là nữu.”

Những lời này nghe được khiến Dương Mai thực thoải mái, cứ tiếp tục

dây dưa đề tài này, ngược lại có vẻ quá mức dò hỏi tới cùng, không hiểu hài
hước. Vì thế cô thay đổi đề tài hỏi: “Anh bây giờ đang ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.