CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 548

“…” Giang Thủy cào cào lưng, cồn khiến đại não anh trở nên chậm

chạp, biểu tình cũng mộc mộc.

Dương Mai nuốt yết hầu: “Anh xem, phải gãi ngứa rồi, mau đi tắm rửa

đi!”

Lại phản ứng vài giây, Giang Thủy cuối cùng không tình nguyện mà

dịch đến phòng tắm. Nghe tiếng cửa đóng lại, Dương Mai nhìn về tấm khăn
trải giường cùng vỏ chăn đã thay ra ở trong góc phòng, phải nhanh chóng
tìm thời gian giặt sạch sẽ — ở giữa vải dệt có ấn ký đậm màu ngày hôm
qua lưu lại, đến từ chính cô, cũng đến từ chính anh.

Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, không lâu sau, cách cánh cửa

truyền đến thanh âm rầu rĩ của Giang Thủy: “Cái nào là dầu gội đầu?”

Mười phút sau, cửa phòng tắm mở, hơi nước lượn lờ trào ra.

Dương Mai đã nằm xuống, cảm nhận được nửa bên kia giường sụp

xuống liền nói: “Anh gọi điện cho em?”

Giang Thủy nằm ngửa, tay đặt ở trên trán: “Ừm, Sao em không

nghe?”

“Khi đó em đang nói chuyện với Lý Diễm.”

“… Lại là Lý Diễm.”

“Cái gì?” Dương Mai quay đầu lại nhìn anh.

Anh nhấp môi, trên mặt không có biểu tình gì: “Không có gì.”

Qua không bao lâu, anh lại nghiêng người sang, mặt hướng lưng

Dương Mai, bàn tay đưa qua: “Eo đã đỡ hơn chưa?”

Dương Mai ở trong bóng tối mở mắt ra, sau lưng liền nóng rát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.