CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 668

Anh cười nói: “Dương Mai, muốn cưới em thật không dễ dàng.”

Qua một hồi lâu, Dương Mai buông anh ra, một lần nữa đứng trở lại,

lẳng lặng nhìn anh.

Anh nói: “Em nhàn rỗi vậy sao?”

Dương Mai làm như thật gật đầu: “Đúng vậy, mấy tháng này nhàn đến

sắp điên rồi.”

“Ừm.”

Vài phút sau, anh súc rửa cá một lần, đến lúc hoàn toàn sạch sẽ, mới

nói: “Vậy em tìm chuyện gì làm đi.”

“Tìm chuyện gì làm bây giờ?”

“…” Anh nghĩ nghĩ, đề nghị, “Dệt áo gì đó? Bỏ đi, hại mắt lắm, em

vẫn nên đi dạo phố — tìm Lý Diễm đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.