CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 670

Nơi này khá nổi tiếng, nghe nói ông chủ là người Đài Loan, đã mở cửa

hàng ở đây mười mấy năm.

Dương Mai vừa ngồi xuống đã nhẹ nhàng thở ra, Lý Diễm liền cười:

“Vẫn là ở đây thoải mái hơn phải không? Cậu ấy, chỉ hợp ở những chỗ thế
này thôi, chứ cái nơi chật chội như chợ bán thức ăn kia, cậu không chịu nổi
đâu.”

Dương Mai liếc cô ấy: “Không phải bây giờ tớ đang mang thai sao,

không thể so với trước kia.”

“Mang thai mang thai, cậu bây giời nói chuyện hai ba câu đều không

rời khỏi chuyện mang thai! Khoe với tớ đấy hả.”

Dương Mai cười khúc khích: “Có bản lĩnh cậu cũng sinh một đứa đi.”

Nói tới đây, Lý Diễm bỗng nhiên trầm mặc.

Cô ấy đã sớm muốn sinh con, nhưng mà vẫn luôn không thấy gì. Nói

Tôn Uy không đủ nỗ lực thì cũng không phải, nói cô ấy không thể sinh thì
cũng đã đến bệnh viện kiểm tra, kết quả chỉ tiêu các phương diện đều bình
thường.

Vẫn chưa mang thai được khiến tâm ý Lý Diễm đã sắp nguội lạnh.

Ông trời giống như đùa giỡn với cô ấy, cô ấy liều mạng muốn một thứ nào
đó đến vậy, nhưng làm thế nào cũng không lấy được.

Cô ấy thở ngắn than dài, mang theo hâm mộ hỏi Dương Mai: “Các cậu

làm thế nào mang thai được vậy? Nói với tớ một chút, tớ lấy kinh nghiệm.”

Dương Mai buột miệng thốt ra: “Làm sao tớ biết được?”

“Hứ, còn giấu diếm không muốn nói chứ gì, keo kiệt.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.