CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 705

Giang Thủy thực hiểu ý nói: “Cảm ơn dì, không cần giúp cháu giới

thiệu.”

Dì Hứa vừa nghe, lập tức theo bậc thang xuống: “Ừm ừm, cháu nếu là

không đồng ý cũng đúng, dì lại hỏi người khác …”

“…”

“Kia, vậy, dì còn có việc, đi về trước nhé.” Bà chỉ chỉ túi mua hàng, ba

bước cũng thành hai bước mà đi, chạy so với thỏ còn nhanh hơn.

Nhìn cửa hàng hiên đen sì, Giang Thủy khó coi mà cười cười.

Đêm nay không có ánh trăng, giống như đáy lòng anh, đen nhánh một

mảnh.

Giang Thủy nằm một đêm trên ván giường trống rỗng, ngày hôm sau,

anh đến nhà Dương Mai.

Mấy ngày hôm trước anh bận chuyện hậu sự của Vạn Thục Phân, có

một đoạn thời gian không trở về, hôm nay lái xe muốn vào tiểu khu, lại
phát hiện thế nhưng không vào được.

Bảo vệ cửa đã thay đổi người, người này không chút nào cẩu thả, quy

định muốn cà thẻ vào cửa nhất định phải cà thẻ vào cửa, một chút tình cảm
cũng không cho. Giang Thủy muốn kiểm tra mặt, bỗng nhiên lại nghĩ tới
tới anh và người bảo vệ này là lần đầu tiên đối mặt.

Cuối cùng, anh ngừng xe ở ven đường, đi bộ tiến vào tiểu khu.

Mở cửa là mẹ Dương, vừa thấy là anh, sắc mặt lập tức thay đổi. Dưới

đáy lòng Giang Thủy cười lạnh, thì ra một người có thể giả nhân giả nghĩa
đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.