CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 734

như cậu mới là thực khan hiếm.”

Rất nhanh, Lý Vân liền mang theo Giang Thủy chạy hết cả thành phố.

Loại giao dịch phi pháp âm u này vẫn thường xuyên phát sinh, ẩn nấp

rất khá, đến nay vẫn chưa bị phát hiện.

Bởi vì ung dung ngoài vòng pháp luật, Giang Thủy dễ dàng kiếm được

đủ tiền tiêu xài.

Một tháng sau, buổi tối ngày nọ, Lý Vân mang theo một đám người

cùng vào hội sở.

Từ trước tới nay khi mọi người tổ chức tiệc chúc mừng đều chọn

những hộp đêm nổi danh, nhưng nơi lần này, là lần đầu tiên Giang Thủy
tới. Không phải không có cảm giác mới mẻ, nhưng vừa đi vào cửa, anh đã
biết đây là loại địa phương nào.

“Mang cậu đi gặp ông chủ lớn.” Lý Vân nói.

Ông chủ lớn ngồi trong phòng bao lớn, trên một cái sô pha bằng

nhung màu đen có ngồi mấy cô gái mặc trang phục thỏ con, trang điểm
đậm, hoa hòe lộng lẫy. Các cô ấy vây quanh ông chủ lớn bụng phệ cười đến
thịt ngực loạn run, ông chủ lớn đang cùng một cô gái thỏ trong đó hát tình
ca, âm thanh ái muội.

Đám người Lý Vân đi vào, tìm vị trí ngồi xuống một bên, ông chủ lớn

có mắt không tròng, chờ hát xong rồi, vui sướng hôn một cái lên miệng cô
gái thỏ rồi mới dừng tầm mắt ở đám người phía sau.

Hắn buông míc, trên mặt còn có dấu vết vừa cười: “Ai?”

Lý Vân nghe xong lưng chấn động, lập tức đẩy Giang Thủy ra:

“Người này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.