CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 743

Giang Thủy buông ô tô mô hình thưởng thức, vỗ vỗ cánh tay Tóc đỏ:

“Tôi chỉ nói đến thế thôi, mặt khác, cậu xem mà làm đi.”

Nói rồi liền vỗ vỗ mông đi mất.

Lúc ấy, Tóc đỏ thật muốn lấy cái mô hình kia đập vào ót anh một cái.

Sau lại cẩn thận nghĩ nghĩ, vẫn là bỏ đi. Người ở dưới mái hiên, sao có thể
không cúi đầu.

Thời điểm lại đi hội sở, Giang Thủy đã không còn thấy không hợp

nhau giống như lần đầu tiên. Nhóm người này sẽ chơi, hát hò thổi bình ném
xúc xắc. Tiếp khách là một đoàn phụ nữ mặc đồ phong cách tam điểm (cái
này tớ không hiểu lắm, có thể là kiểu như bikini, quây ngực, váy ngắn gì
đó:v), đàn ông tham sắc đẹp của phụ nữ, phụ nữ thích tiền của đàn ông,
cũng coi như theo nhu cầu.

Lý Vân biết làm việc, là nhân tinh, làm các ông chủ rất phấn khích.

Giang Thủy căn bản không cần làm gì, anh chỉ cần lẳng lặng ngồi trên sô
pha, uống rượu hoặc là hút thuốc, tự mình tìm vui.

Xa hoa truỵ lạc, ngợp trong vàng son. Cảm giác ao rượu rừng thịt.

Trên đỉnh đầu Giang Thủy là một chiếc đèn treo loá mắt, thuốc lá và

rượu xuống bụng anh, thần chí đã không còn thanh tỉnh bằng lúc mới vừa
tiến vào. Có một cô gái lại đây, trực tiếp ngồi trên đùi anh, liền kém lấy
ngực chôn mặt anh. Đầu óc vừa động, chăm chú nhìn, bên tai một trận tê
dại — bị cô ta thổi một hơi nóng.

“Đi xuống.” Anh nói.

“Không, người ta thích anh.” Cô gái tuổi không lớn, không biết đã hai

mươi hay chưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.