CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 744

Giang Thủy không hiểu sao mà cười: “Thích tôi? Cô biết tôi là ai

sao?”

“Biết chứ, là người đánh bại Nhị Hoàn Thập Tam Lang! Mỗi lần đến

thời gian anh chạy Nhị Hoàn, em đều biết.” Cô ấy dán đến bên tai Giang
Thủy, ái muội nói.

Giang Thủy cười cười, một câu cũng không nói. Cô gái cho rằng anh

không tin, nóng nảy, ngữ tốc nhanh hơn: “Thật sự! Em rất sùng bái anh!
Thời gian mỗi lần anh đua xe em đều ghi vào một quyển sổ, mỗi ngày buổi
tối trước khi ngủ đều phải xem, lần sau em ghi lại sẽ đọc cho anh nghe!”

Giang Thủy thờ ơ, cô gái làm nũng lắc lắc ngực anh: “Được không?”

“Được.” Anh nói, “Bây giờ có thể đi xuống không?”

Cô gái nhỏ sùng bái anh, cũng sợ anh. Bị anh ngoài cười nhưng trong

không cười đuổi đi, tuy rằng không tình nguyện, nhưng cũng chỉ có thể
ngoan ngoãn làm theo.

Anh tiếp tục một người ngốc, xem mấy đôi nam nữ ở nơi xa bắt đầu

hôn môi, nghe giọng hát vịt đực của ông chủ, cuối cùng ngửa cổ, bị ánh đèn
trên đỉnh đầu đâm vào nheo lại mắt.

Trong hoảng hốt, anh cho rằng đây là đang nằm mơ, tiền tài, thuốc lá,

rượu cùng phụ nữ, những thứ căn bản không phải thuộc về anh, hiện tại anh
đều có. Hơn nữa muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Mấy thứ này đều là của anh sao? Đều là của anh. Anh lấy đến thuận

tay sao? Nắm ở trong tay có thể hoảng hốt hay không?

Anh nghĩ, anh hẳn là cũng có cơ hội sống được càng tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.