CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 898

CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG

LẶNG

Toan Giác Cao

dtv-ebook.com

Chương 88: Chờ Gió Êm Sóng Lặng

Giang Thủy khập khiễng rời khỏi bệnh viện. Có người qua đường

dùng ánh mắt khác thường nhìn anh, anh cũng không để ý. Có mấy bà bác
đã bắt đầu khe khẽ nói nhỏ sau lưng, suy đoán cái chân kia của anh là vì
sao mà què.

Kỳ thật thời điểm anh đi bộ về đến nhà, đau nhức trên đùi đã hoàn

toàn biến mất. Vốn dĩ chỉ là bởi lúc nhảy khỏi cửa sổ ngã xuống tạo ra cảm
giác đau ngắn ngủi.

— Anh nhảy khỏi cửa sổ bệnh viện.

Khi đó tình huống khẩn cấp, mẹ Dương đã sắp tới cửa, anh e là trốn

không thoát. Sau đó, trước ánh mắt hứng thú bừng bừng của Dương Mai
anh chơi một hồi “soái”. Đương nhiên, là không chơi đủ “soái”, bằng
không cũng sẽ không thành què.

Nhiều ngày nay, anh cùng Dương Mai gặp nhau có vẻ thần bí lại khẩn

trương, giống như hai người lén lút gặp mặt, nơi chốn cẩn thận lưu ý. Loại
trạng thái tập trung tinh thần cao độ này, làm anh có đôi khi sẽ thiếu ngủ.

Anh về nhà chính là đi ngủ bù, anh tính ngủ đến khi trời đen kịt, hai

ngày sau lại ra ngoài, đến lúc đó lại đi một chuyến vào phố cổ, có một món
ăn mới sắp đưa ra thị trường, anh muốn mua một cân mang cho Dương Mai
nếm thử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.