CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 98

Anh một tay nắm tay lái, một tay ấn ở số tay, mắt nhìn phía trước,

thanh âm mang theo gió đêm ướt lạnh: “Tôi không có thời gian rảnh để
chơi với cô.”

Trong lòng Dương Mai tức giận, trực tiếp đáp lại anh: “Tôi có muốn

chơi với anh sao.”

Giang Thủy: “Vậy cô hãy thành thành thật thật học xe, giống như

nhóm Lâm Dương vậy.”

Dương Mai không nói. Qua một hồi lâu, Giang Thủy đã qua hai cái

ngã tư đường, Dương Mai mới không mặn không nhạt mà nói một câu:
“Anh thật sự rất không thú vị.”

Lợi ích của tốc độ xe Giang Thủy là Dương Mai rất nhanh đã về đến

nhà. Trong tiểu khu không tiện dừng xe, Giang Thủy liền ngừng xe ở giao
lộ, Dương Mai xuống xe, không chào hỏi liền đi luôn. Giang Thủy cũng
đồng dạng, cơ hồ là trong nháy mắt Dương Mai đóng cửa xe kia lập tức gia
tốc một lần nữa.

Bọn họ tựa như pháo hoa bị nổ mạnh theo hai hướng hoàn toàn bất

đồng, nhanh chóng chia lìa, sau đó càng lúc càng xa, cho đến khi biến mất
không thấy.

Dương Mai đi vào khu nhà đơn, đèn cảm ứng âm thanh đã hỏng,

người bên bất động sản không tích cực, đã thúc giục rất nhiều lần cũng
không tới tu sửa. Dưới điều kiện tối tăm, Dương Mai đi vài lần cũng thành
thói quen.

Lần này cũng là sờ soạng đi về phía trước, cô tìm được cửa nhà mình,

thời điểm sờ đến chìa khóa, trên cẳng chân bỗng nhiên có thứ gì đó leo lên,
sợ tới mức tay cô run lên, chìa khóa “bang” một tiếng rớt xuống sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.