CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 111

Anh và cầm thú có gì khác nhau không?

"Cuối cùng là con muốn thế nào?" An Dĩ Phong nổi giận ít chút.

Anh muốn làm anh trai của cô bé, cả đời chiều chuộng cô, giúp đỡ cô,

chứng kiến cô yêu đương, cô lập gia đình, cả đời vô ưu vô lo mà sống.

Yêu cầu này, quá đáng sao?

Không đợi anh nói ra, An Dĩ Phong đã phán một quyết định cuối cùng,

thái độ lại còn cực kì kiên quyết: "Trước khi tốt nghiệp không được quay
về Australia, cũng không được gọi điện cho Mạt Mạt, cho đến khi Mạt Mạt
quên con không còn một mảnh."

Anh vừa định bắt bẻ lại, An Dĩ Phong đã bổ sung thêm một câu: "Thêm

nữa, Mạt Mạt nói cô bé không muốn nhìn thấy con, không muốn nghe thấy
giọng nói của con, còn đừng có đụng chạm đến cô bé nữa."

"Cô bé thật sự nói như vậy sao? "

"Đúng."

***

Cho đến tận lúc anh rời khỏi Australia, Mạt Mạt vẫn chưa nói chuyện lại

với anh, cũng không tiễn anh ra sân bay.

Anh quay đầu nhìn lại một lần cuối, anh không biết Mạt Mạt đến lúc nào

mới có thể hiểu rõ được --- tất cả những việc mà mọi người làm đơn giản
chỉ là hy vọng cô bé lớn thật mau!

...

Những ngày đầu tiên tại Anh, An Nặc Hàn thường xuyên lấy di động ra

ngắm tấm ảnh của Mạt Mạt trên màn hình, một lần rồi lại một lần, càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.