CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 124

Trước mặt Vi, Mạt Mạt cảm thấy mình không còn là một đứa bé con vừa

béo lại vừa xấu nữa, không còn là một người tầm thường khiến người ta
không thèm quay lại nhìn nữa.

"Tôi nghĩ chị đã rời khỏi Austraylia gả cho Jack rồi. Vì sao lại ở chỗ

này?" Mạt Mạt nhẫn nhịn rồi lại nhẫn nhịn, vẫn cứ mở miệng hỏi.

Vi đứng lại, quay đầu nhìn cô. "Chúng ta quen biết nhau sao?"

"An Nặc Hàn biết chị ở chỗ này sao?"

Nghe thấy cái tên An Nặc Hàn, cơ thể Vi thoáng run lên một cách rõ

ràng, sự thương cảm xẹt qua trong đôi mắt xinh đẹp khiến lòng người chua
sót. Thế nhưng khi Vi dần dần nhận ra người trước mặt mình là Mạt Mạt,
trong tích tắc ánh mắt Vi trở nên lạnh lẽo không gì sánh bằng.

"Cô có ý gì? Muốn cười nhạo tôi hay là muốn biết tôi với An Nặc Hàn

bây giờ ra sao?"

Cô lắc đầu, đều không phải. Cô muốn biết vì sao Vi lại ở chỗ này, là sự

sắp xếp của An Nặc Hàn sao?

Không! An Nặc Hàn không phải là người đàn ông như thế, anh tuyệt đối

sẽ không sắp xếp người con gái mình yêu thương nhất ở tại loại địa phương
như thế này.

"Nếu như là cô đến chế giễu tôi, tôi nói cho cô biết, trên thế giới này

người không có tư cách nhất chế giễu tôi chính là cô. Tôi có ngày hôm nay
cũng đều là do cô ban tặng! Nếu như cô muốn biết quan hệ của tôi với anh
ấy hiện tại, tôi cũng có thể nói cho cô biết, cho dù người anh ấy thuộc về
cô, tâm anh ấy vĩnh viễn thuộc về tôi!"

Đối với sự đối đầu giữa hai người phụ nữ, những lời này không nghi ngờ

gì là những lời làm thương tâm người nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.