CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 125

Mạt Mạt đứng không vững, tay lặng lẽ vòng ra sau chống vào thành xe

taxi.

"Chị vẫn rất yêu anh ấy, phải không?" Mạt Mạt khó khăn hỏi.

Vi không hề trả lời, ngẩng đầu nhìn lên trung tâm giải trí tráng lệ. Chỉ là

một cái liếc mắt, sự tuyệt vọng đằng sau một người con gái sa ngã hiện ra
rõ ràng.

Khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành người gặp người yêu này, ... vốn

muốn gả thì gả cho ai cũng được, chẳng nghĩ rằng... sự gả đấy đã xa vời với
cô ấy lắm rồi...

Mạt Mạt hiểu rằng, tất cả mọi thứ này đều do cô tạo thành, không có cô,

Vi có thể đã sớm gả cho An Nặc Hàn, hưởng thụ tình yêu và hôn nhân mà
cô ấy nên có được.

Hạnh phúc cả đời Vi vì sự bướng bỉnh của cô mà bị phá nát vụn.

"Tôi có thể giúp gì chị không?" Cô áy náy nói.

"Cô đừng có ở trước mặt tôi giả bộ tốt bụng, giả bộ thuần khiết. Tôi chưa

từng thấy người phụ nữ nào ích kỷ hơn cô, dối trá hơn cô!"

"Xin lỗi! Thật sự xin lỗi!"

Vi cười lạnh, đi vào "Thiên đường & Địa ngục"

Một vạn câu xin lỗi thì thế nào, cô không thể tha thứ người phá hủy hạnh

phúc của cô.

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.